26.12.16

Không đề

Từ khi con nhiều tuổi
hay ngẩng lên bầu trời
tìm một nơi thanh thoát
rằng ở đó có NGƯỜI

16.12.16

Tâm Đá

Hogen, một Thiền sư Trung hoa, sống ở một ngôi chùa nhỏ trong làng. Một ngày kia có bốn nhà sư du hành xuất hiện và hỏi nếu họ có thể nhóm lửa ở trước sân để sưởi ấm.

Trong khi nhóm lửa, Hogen nghe bọn họ bàn luận đến chủ quan và khách quan. Ngài tham gia vào và nói: "Có một tảng đá lớn. Quý vị xem nó ở trong hay ở ngoài tâm của quý vị?"

Một vị tăng trả lời: "Theo Phật pháp thì mọi sự vật đều là biến thái của tâm, tôi có thể bảo rằng tảng đá ở trong tâm tôi."

"Vậy thì đầu của ngài phải nặng lắm," Hogen quan sát, "nếu ngài phải mang mãi tảng đá như thế trong tâm."
Nguồn: 101 Câu chuyện thiền

14.12.16

Một ngày của Đức Đạt Lai Lạt Ma.

PTA: Nếp sống của các vị thầy lớn bao giờ cũng là tấm gương phản chiếu chân thực nhất việc học và thực hành pháp của các Ngài trong đời sống hàng ngày. Đoạn trích ngắn PTA chia sẻ dưới đây đưa chúng ta đến gần hơn với một vị lãnh đạo tinh thần của Phật giáo Tây Tạng - Đức Đạt Lai Lạt Ma. Và qua đó, chúng ta có thể hiểu thêm phần nào về cuộc sống của một vị tu sĩ chân chánh.
------------------------------------------------------
"Sự sinh hoạt hằng ngày của tôi bắt đầu từ 3 giờ hoặc 3 giờ rưỡi sáng. Vừa thức giấc là tôi nghĩ ngay đến Đức Phật và niệm những lời tôn vinh Ngài do nhà hiền triết Long Thụ viết. Hai tay chắp lại tôi xướng lên những lời thật đẹp ấy, nửa phần thì kính cẩn nhưng nửa phần thì vẫn còn mơ màng ngái ngủ. Là một nhà sư Phật Giáo vừa thức giấc là tôi bước đến bàn thờ để lễ Phật. Nhằm chuẩn bị cho một ngày trước mặt, tôi phát động tình nhân ái và lòng từ tâm trong tâm thức tôi hướng về tất cả chúng sinh. Sau đó tôi ngồi xuống để thiền.

11.12.16

Totto-chan, Cô Bé Bên Cửa Sổ _ phần 8,9


8. LỚP HỌC Ở TRÊN TÀU


Khi Totto-chan đến cửa toa tàu lửa mà thầy hiệu trưởng bảo là lớp học của cô bé thì chưa thấy ai đến cả. Đó là loại toa tàu đời cũ, loại có quai cửa ở bên ngoài. Nếu muốn mở cửa, lấy hai tay nắm vào quai, đẩy trượt cánh cửa về bên phải. Totto-chan cảm thấy tim đập rộn ràng vì hồi hộp khi cô bé lọt vào được bên trong.

“Ồ!”

Học trong những toa tàu này giống như đang trên một chuyến du hành liên tục. Phía trên cửa sổ vẫn còn mấy giá đựng hành lý. Chỉ có một điều khác là có tấm bảng đen đặt ở phía trước và các dãy ghế dài được thay bằng những chiếc bàn ghế học sinh quay mặt về phía trước. Những chiếc quai nắm đã được tháo bỏ, còn mọi thứ trên toa tàu hầu như vẫn còn y nguyên. Totto-chan vào trong và ngồi vào bàn, dù không biết đây là chỗ ngồi của học sinh nào. Ghế gỗ cũng giống như ghế ở những ngôi trường khác, nhưng cô bé Totto-chan cảm thấy vô cùng thỏai mái khi ngồi trên chiếc ghế này, ước chừng ngồi suốt ngày ở đây cũng được. Totto-chan cảm thấy rất vui và cô bé thích ngôi trường này biết dường nào. Cô bé quyết định sẽ đến trường học mỗi ngày và sẽ không bao giờ nghỉ học.

9.12.16

À Ra Thế

Sư một hôm có dịp đi ngang nhà người anh bèn ghé thăm. Người lớn đều đi vắng cả chỉ có thằng cháu mới lớn nằm ở nhà. Sư đành đi ra đi vào, nhìn thơ thẩn và chờ đợi. Thằng cháu quan sát vị khách quý hồi lâu, buột miệng nói:

- Có phải chú tính ăn vụng kẹo không? Ba má cháu đi vắng cả rồi, chú cứ lấy ăn cho đã thèm… cháu không mách lại đâu!

Sư: -???

Nguồn: Hư hư lục
 

5.12.16

Hiểu thêm về quán sát hơi thở

"Và này các Tỷ-kheo, định niệm hơi thở vô, hơi thở ra tu tập như thế nào, làm cho sung mãn như thế nào mà thân không rung động hay không dao động, hoặc tâm không rung động hay không dao động?..."

NguồnKinh Đức Phật lấy Kappina làm ví dụ để dạy về phương pháp quan sát hơi thở

27.11.16

Totto-chan, Cô Bé Bên Cửa Sổ _ phần 6,7


6. GIỜ ĂN TRƯA


Thầy hiệu trưởng đưa Totto-chan đến phòng ăn trưa của học sinh. Ông giải thích: “Chúng ta không ăn trưa ở trên các toa tàu mà ăn ở hội trường.” Hội trường nằm ở trên bậc đá cuối cùng nơi Totto-chan đã đến hồi sáng. Khi thầy hiệu trưởng và Totto-chan đến nơi, các học sinh đang ồn ào đi tới đi lui và sắp xếp bàn ghế thành một vòng tròn. Vì học sinh đứng dồn vào một góc và nhìn, Totto-chan níu lấy áo khoác của thầy hiệu trưởng và hỏi:

26.11.16

Nhớ, tưởng và quán

Từ sau khóa thiền cuối năm 2013 tại Phương Thảo Am, các bạn mới học thiền mạnh dạn chia sẻ kinh nghiệm của mình mà không ngại đúng sai. Tốt cũng chia sẻ mà xấu cũng chia sẻ. Tốt chia sẻ để người khác biết và có thể thử nếu thích. Xấu chia sẻ để người khác biết và tránh nếu không muốn phí sức phí thời gian. Từ đó, những bạn đến Phương Thảo Am tập thiền cởi mở hơn trong chia sẻ. Chúng tôi gọi những điều được chia sẻ đó là kinh nghiệm thiền tài tử. Chúng tôi tạm gọi là “tài tử” với nghĩa là những kinh nghiệm nghiệp dư của những người thích thì tập thử chơi chứ chưa biết mô tê gì về thiền đạo hay Phật đạo cả. Đó là những kinh nghiệm abc về thiền. Và cũng như các bạn, những gì chúng tôi chia sẻ với các bạn cũng chỉ là kinh nghiệm thực tập của người mới bắt đầu mà thôi. Những kinh nghiệm đó cũng là những kinh nghiệm nghiệp dư vậy. Với tinh thần đó, chúng tôi chia sẻ với các bạn nội dung trao đổi của Phật tử Ngọc Thủy Hoàng Thị Quang, chuyên viên xét nghiệm, nguyên giảng viên trường đại học Tây Nguyên, và Sư Giác Kiến, người chăm sóc vườn thiền Phương Thảo Am, Buôn Ma Thuột, cùng sự có mặt của nhiều học viên trong buổi học thiền tại Phương Thảo Am ngày 5/4/2014 vừa qua. Chúng tôi xin cảm ơn sư Giác Kiến, anh Duy Thịnh, cô Huỳnh Huệ, cô Hoàng Quang đã dành thời gian ghi lại âm thanh, hình ảnh, phiên tả, đọc lại, hiệu chỉnh và cho phép chia sẻ nội dung này. 
~~~~~~~~~~~~~~~
Nhớ, tưởng và quán

Phật tử Hoàng Thị Quang tại Phương Thảo Am, ảnh Huỳnh Huệ 
Hỏi: Sống, có muôn điều cần suy nghĩ. Khi ngồi tu thiền, tâm tĩnh lặng, con suy nghĩ tốt hơn. Vậy con có thể suy nghĩ trong khi ngồi thiền không ạ?

Đáp: Trong quá trình thực hành thiền, các luồng tư tưởng thường kéo đến làm cho mình phải suy nghĩ theo. Đặc biệt, những luồng tư tưởng mạnh thường đến và buộc mình phải suy nghĩ. Có đúng vậy không?
Khi tu thiền, chúng ta ngồi để suy nghĩ thì không ổn. Mà chúng ta chỉ ngồi và để tâm trống rỗng, không nghĩ gì hết, như vậy cũng không ổn. Nếu chúng ta ngồi chỉ để tâm trống rỗng thì đó không phải là pháp thiền của Phật giáo. Nếu ngồi để suy nghĩ thì đó cũng không đúng với con đường thiền mà đức Phật dạy.

25.11.16

Việc nên làm trước tiên

Mỗi lúc mỗi nơi, chúng ta thường tự hỏi mình nên làm gì đây? Việc gì đáng ưu tiên trước?
Đức Phật dạy rằng, như người làm thủy lợi thì phải lo dẫn nước vào ruộng, người làm tên thì phải lo nắn tên cho thẳng, người thợ mộc thì phải lo cắt gỗ, bào gỗ, đục gỗ, cũng như vậy, người trí thì phải lo tự nhiếp thân tâm mình (Pháp cú 80).

22.11.16

Một kỉ niệm nhỏ về Trưởng lão Giác Dũng

PTA: Từ ngày 16/3/2014 đến ngày 23/3/2014, những người học trò sơ cơ của Trưởng lão Giác Dũng đã về tại Phương Thảo Am để cùng tập tu 7 ngày tưởng nhớ Thầy sau 1 năm Thầy viên tịch. Vào chiều ngày cuối cùng của khóa tu, 23/3/2014, được sự đồng ý và hỗ trợ của Sư Giác Kiến, cô Nguyên Hoa cùng với quý Phật tử đạo tràng Thiền Quang Buôn Ma Thuột đã tổ chức buổi nói chuyện thân mật với nội dung Trưởng lão Giác Dũng: Những điều chưa biết về một bậc thầy khả kính.
Về tham dự buổi nói chuyện này có quý Phật tử đã từng gần gũi học đạo với Trưởng lão Giác Dũng, cùng với nhiều thân hữu Thiền Quang trong thành phố Buôn Ma Thuột và các huyện trong tỉnh Đăk Lăk. Cùng về tham dự còn có quý Phật tử từ Tp. Nha Trang, Tp. Hồ Chí Minh. Với lòng kính quý Trưởng lão, quý Phật tử ở xa cũng về tham dự đã làm cho buổi nói chuyện trở nên ấm áp hơn. 

21.11.16

Kinh Bốn Cơ Sở Quán Niệm - Satipatthana Sutta

PTA: Kinh Bốn Cơ Sở Quán Niệm là cẩm nang của người thực hành tỉnh giác. Đây là bản kinh căn bản nhất của thiền Phật giáo. Các thầy hướng dẫn thực hành tỉnh giác đều dựa trên bản kinh này để giới thiệu và chỉ dạy phương pháp thực hành cho người học. Hôm nay chúng tôi giới thiệu bản kinh này ở đây để các bạn đọc là thân hữu Phương Thảo Am, học viên các lớp Thực học tỉnh giác và các bạn có quan tâm đến thiền Phật giáo cùng đọc. Bản dịch tiếng Việt này do HT. Minh Châu dịch, gọi là Kinh Niệm Xứ. Những chỗ in đậm là chúng tôi tô để học viên các lớp Thực học tỉnh giác lưu ý.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Kinh Niệm Xứ
Hòa Thượng Minh Châu dịch
Nguồn: Đại Tạng Kinh Việt Nam, Kinh Trung Bộ

Như vầy tôi nghe.
Một thời Thế Tôn ở xứ Kuru (Câu-lâu), Kammassadhamma (kiềm-ma sắt đàm) là đô thị của xứ Kuru. Rồi Thế Tôn gọi các Tỷ-kheo:
– Này các Tỷ-kheo,.
Các Tỷ-kheo vâng đáp Thế Tôn:
– Bạch Thế Tôn.
Thế Tôn thuyết như sau:– Này các Tỷ-kheo, đây là con đường độc nhất đưa đến thanh tịnh cho chúng sanh, vượt khỏi sầu não, diệt trừ khổ ưu, thành tựu chánh trí, chứng ngộ Niết-bàn. Đó là Bốn Niệm xứ.
Thế nào là bốn? Này các Tỷ-kheo, ở đây Tỷ-kheo sống quán thân trên thân, nhiệt tâm, tỉnh giác, chánh niệm để chế ngự tham ưu ở đời; sống quán thọ trên các thọ, nhiệt tâm, tỉnh giác, chánh niệm để chế ngự tham ưu ở đời; sống quán tâm trên tâm, nhiệt tâm, tỉnh giác, chánh niệm để chế ngự tham ưu ở đời; sống quán pháp trên các pháp, nhiệt tâm, tỉnh giác, chánh niệm để chế ngự tham ưu ở đời.

20.11.16

Totto-chan, cô bé bên cửa sổ _ Trích dòng hồi ký của tác giả Tetsuko Kuroyanagi

Buổi nói chuyện thân mật và ấm áp tại PTA hôm nay gợi lên rất nhiều điều để chia sẻ với các thân hữu đang tu học tại đây.

Bài viết mà PTA muốn chia sẻ dưới đây không phải là điều gì mới lạ, mà chỉ đơn thuần là bài cũ. Xem lại kỹ càng lời bộc bạch chân thành của người học trò nhỏ ( nữ tác giả Tetsuko Kuroyanagi ) đối với người thầy đáng kính ( thầy hiệu trưởng Sosaku Kobayashi ) khi "Cô bé bên cửa sổ" năm nào giờ đây đã trưởng thành.
Trường Tomoe và những dòng hồi ký đầy tình người của Tetsuko Kuroyanagi

Nương tựa nơi mình và lấy chánh pháp làm ngọn đèn

Hôm nay tất cả chúng ta hãy chắp tay niệm Phật để biết ơn ông thầy giáo.
Hãy lấy chánh pháp làm ngọn đèn soi sáng con đường tu tập của mình để đi đến trí tuệ giải thoát.

19.11.16

Ông thầy tu

Mọi người lớn nhỏ, ai ai cũng phải biết ơn hai ông thầy. Đó là ông thầy giáo, là mẫu quốc. Quốc gia hưng thịnh là nhờ nền giáo dục vững chắc. Nền giáo dục vững chắc, là quốc gia hưng thịnh. Ông thầy thứ hai là ông thầy thuốc. Là ông thầy duy nhứt bảo hộ sức khỏe.

17.11.16

Thầy lạy Phật

Có một việc thầy làm, tưởng chừng như không cần nói đến, nhưng rất ý nghĩa. Đó là lạy Phật.

13.11.16

Totto-chan, Cô Bé Bên Cửa Sổ _ phần 5

5. THẦY HIỆU TRƯỞNG

Khi Totto-chan và mẹ bước vào phòng, một người đàn ông đang ngồi ở ghế liền đứng dậy.
Tóc ông lưa thưa trên chóp đầu. Đôi ba chiếc răng đã rụng. Nhưng sắc mặt trông rất rất tươi tắn. Mặc dù không cao lắm, ông có đôi vai và cánh tay rắn chắc và gọn gàng trong bộ đồ ba mảnh màu đen đã sờn cũ. Totto-chan nhanh nhẹn cúi đầu chào rồi hăng hái hỏi: “Thưa ông, ông là gì, là hiệu trưởng hay là trưởng ga?”

Mẹ bối rối chưa kịp đỡ lời thì ông ấy cười và đáp: “Tôi là hiệu trưởng của trường này.”
Totto-chan cảm thấy sung sướng. “Ồ, vui quá!” cô bé nói “bởi vì em muốn thầy giúp em chuyện này. Em muốn học ở trường của thầy.”

11.11.16

Trò Chơi Bắt Dế

Potthila là vị giáo thọ của một tăng đoàn ở tịnh xá Đại Lâm.

Sư tinh thâm tam tạng, uy nghi cốt cách sư phạm rất đường bệ… chỉ hiềm một điều là sư chưa chứng quả, dù sư đã được đức Phật cắt đặt công việc trùng tuyên kinh luật cho một hội chúng tỳ kheo đông đảo.

Vì thế, mỗi lần sư Potthila đến hầu thăm Phật, đức Thế Tôn liền gọi một cách thân ái lẫn trêu chọc:

- À đây! Cái ông sư rỗng đã đến!

Và khi sư cáo từ, Ngài liền bảo đại chúng:

- Cái sư thầy rỗng đó đi rồi!

Những lời nói này lọt vào tai Potthila làm cho sư vô cùng đau xót. Biết đức từ phụ muốn khuyến khích mình, tôn giả Potthila lấy làm bối rối, không biết làm cách nào đề hạ thủ công phu sao cho thành một ông sư “đặc” hẳn hoi.

8.11.16

tạp ghi hỏi dại

Cái này là cái tạp ghi. Là cái hỏi dại. Hôm trước có Hỏi dại một lần rồi. Mấy bạn bảo là ăn được, cũng như rau rừng, xuyến chi ở PTA, ăn được hết mà. Hễ cái gì ăn được thì chia. Có một chút lòng là vui rồi.

~~~~~~~~~~~~~

Mấy hôm nay tôi theo bạn bè rong chơi đây đó. Gặp lại bạn cũ, là các thầy các cô xuất sĩ, lòng thật vui. Trong những ánh mắt, những câu chào, tôi thấy còn đó rất nhiều cảm thông, chan chứa tình người. Điều này nói không hết.
Về lại Phương Thảo Am, chiếc am lá nhỏ quen thuộc, tôi bỗng ngạc nhiên sao mấy ngày qua nhiều người ghé Phương Thảo Am quá vậy. Sáu năm qua, từ ngày về ở Phương Thảo Am đến nay, chưa có dịp nào người ta tụ hội về Phương Thảo Am đông đến thế.
Tôi vừa tiễn anh Tịnh Viên về, rất nhiều câu hỏi tại sao tại sao... ùn lên.
Rồi hết câu này đến câu khác, từ đơn giản đến phúc tạp, từ cụ thể đến trừu tượng, có hết. Và không trật tự.
Người ở đâu mà về Phương Thảo Am đông vậy? Sao đông mà không ồn ào? Mà rất sống động chứ không trơ lặng?

4.11.16

Lời Mẹ Dạy

TJiun, một vị Thiền sư phái Shingon, vốn là một học giả chữ Phạn thời Tokugawa. Lúc còn là thiền sinh, ngài hay thuyết giảng cho các đồng môn.

Khi hay tin, mẹ ngài liền viết cho ngài một lá thư: "Con ạ, mẹ không tin rằng khi con hiến mình vào cửa Phật là cốt để trở thành một cuốn tự điển sống. Biện bác, sành sõi, vẻ vang và tự mãn chẳng đi đến đâu. Mẹ muốn con hãy dẹp cái trò lên lớp đó đi. Hãy dọn mình tĩnh tu trong một tiểu viện ở chốn thâm sơn cùng cốc. Dành mọi thì giờ cho việc thiền quán, may ra con mới ngộ được chánh đạo.

( Nguồn: Trích 101 truyện thiền )

30.10.16

Totto-chan, Cô Bé Bên Cửa Sổ _ phần 3,4

3. NGÔI TRƯỜNG MỚI


Vừa nhìn thấy cổng ngôi trường mới, Totto-chan dừng lại. Cổng của ngôi trường cũ mà Totto-chan đã học có những cái trụ xây và tên trường được viết với dòng chữ lớn. Còn cổng của ngôi trường mới này đơn giản chỉ có hai cái cây hơi thấp còn nguyên cành lá làm trụ cổng. 

29.10.16

Không xa cõi Phật

Một sinh viên đại học khi viếng thăm Gasan đã hỏi ông: "Có bao giờ ngài đọc Thánh Kinh Thiên Chúa không?

"Không, hãy đọc kinh đó cho ta nghe," Gasan nói.

25.10.16

Sống yên định sáng suốt

Trong Chơn lý NHẬP ĐỊNH, Tổ sư Minh Đăng Quang luôn khuyến tấn người học Phật cần trau dồi tâm định tĩnh. Có định tĩnh mới có trí huệ. Muốn có định tĩnh thì phải có giới luật kỷ cương. Sống có giới, có định, có huệ thì con người mới sống yên vui được. Chúng ta hãy đọc học một đoạn ngắn này: 
Có định mới không có phiền não, vô ích tai hại. Thế nên đời sống của ta phải cho có kỷ luật, giới nhiều là định nhiều, giới ít là định ít, không giới là không định. Tâm không định là sự nghĩ ngợi, quán xét không đặng sáng và chẳng năng dứt bỏ được điều càn. Không định không có thần thông quả linh, thì con người phải té sa vào nơi vật chất giả dối, nắm níu lấy ác tà loạn vọng, chôn nhốt giết hại tâm mình. Cho nên tâm định thì trí mới huệ. Huệ nhiều ít là do định. Định nhiều là huệ nhiều, định ít là huệ ít, không định là không huệ. Có huệ được học tỏ sáng, mới hết mê lầm. Không mê lầm là không vọng động theo cảnh chiêm bao mộng ảo của lớp thấp thỏi đầu tiên, thì con người mới đặng hưu trí, chơn như, nín nghỉ, làm kẻ ông già, làm người cao cả, không còn nói làm bậy bạ ác quấy uổng công nhọc sức.

24.10.16

Niềm vui học Pháp

Sống ở đời này, được gặp và học giáo pháp của đức Phật thì quả là một nhân duyên lớn. Điều ngày, ngày xưa, chính đức Phật cũng đã nói: học được Chánh Pháp là một niềm vui lớn, là một niềm vui trong sáng.

Kinh Người biết sống an lành - Bhaddekaratta Sutta

PTA: Kinh Người biết sống an lành là 1 trong 3 bản kinh quan trọng nhất mà các học viên đạo tràng Thiền Quang phải học. Nguyên tựa tiếng Pali là Bhaddekaratta Sutta, Kinh Trung bộ, số 131. Kinh này HT. Minh Châu dịch là kinh Nhất Dạ Hiền Giả, Thiền sư Nhất Hạnh dịch là kinh Người Biết Sống Một Mình. Nội dung chính của bản kinh là cần biết sống tỉnh thức và an lành trong từng phút giây, biết an trú trong hiện tại. 
~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Kinh Nhứt Dạ Hiền Giả
Hòa Thượng Minh Châu dịch
Nguồn: Đại Tạng Kinh Việt Nam, Kinh Trung Bộ

Như vầy tôi nghe.
Một thời Thế Tôn ở Savatthi (Xá-vệ), Jetavana (Kỳ-đà lâm), tại tịnh xá ông Anathapindika (Cấp Cô Độc). Ở đấy Thế Tôn gọi các Tỷ-kheo : “Này các Tỷ-kheo”. – “Thưa vâng, bạch Thế Tôn”. Các vị Tỷ-kheo ấy vâng đáp Thế Tôn. Thế Tôn nói như sau :
– Này các Tỷ-kheo, Ta sẽ thuyết giảng cho các Ông Nhứt dạ Hiền giả (Bhaddekaratta), tổng thuyết và biệt thuyết. Hãy nghe và suy nghiệm kỹ, Ta sẽ thuyết giảng.
– Thưa vâng, bạch Thế Tôn.
Các Tỷ-kheo ấy vâng đáp Thế Tôn. Thế Tôn giảng như sau :

23.10.16

Totto-chan, Cô Bé Bên Cửa Sổ _ phần 2

2. CÔ BÉ BÊN CỬA SỔ

Mẹ lo lắng, vì mới tựu trường chưa được bao lâu, Totto-chan đã bị đuổi học. Bị đuổi ngay từ lớp một mới lạ chứ!

Sự việc mới xảy ra vào tuần trước thôi. Cô giáo chủ nhiệm lớp Totto-chan mời mẹ đến và đề cập thẳng vấn đề: “Con gái chị đã làm cả lớp không học được. Chị phải đưa cô bé đi học ở trường khác vậy.” Cô giáo trẻ xinh đẹp ấy thở dài: “Thật sự tôi hết phương cách rồi, chị ạ.”

21.10.16

Người Bốc Vác

Xưa, có hai thiền sinh có việc phải hạ sơn. Trên đường đi đôi bạn gặp một thiếu nữ xinh xắn ngồi buồn rầu bên vệ đường.
Chả là cô ta muốn đi ăn cỗ cho sáng sủa, mà lại bị một vũng bùn to ngang đường chẹn mất lối đi.
Vị thiền sinh trẻ tuổi nhất liền giúp cô ta qua đường. Sau lời cảm ơn đường ai nấy đi.

20.10.16

Thời gian và bước chân nữ sĩ

Ấn tượng từ một câu chuyện nhỏ

Đó là ấn tượng khó phai của những người phụ nữ rất đỗi bình thường về hình ảnh của một số nữ tu Phật giáo. Những người phụ nữ bình dị này chỉ mới chân ướt chân ráo đến cửa đạo mà đã không ngần ngại tổ chức một buổi nói chuyện về bốn người phụ nữ có ảnh hưởng lớn trong Phật giáo, ở Việt Nam cũng như trên thế giới. 
(Ảnh từ fb Huỳnh Huệ)

Những gì ấn tượng thường làm cho người ta phải bận tâm tả lại, hoặc chụp hoặc vẽ hoặc viết. Tiếc là ấn tượng có thể được giữ với thời gian, nhưng khó có thể tạo lại được. Phải viết. Phải vẽ. Có lẽ nhờ vậy mà thơ văn và hội họa mới có giá trị và chỗ đứng quan trọng trong cuộc sống.

Suy nghĩ về bước chân du hóa hạnh Khất sĩ

                          "chỉ có pháp là còn, mọi thứ đều vô thường"

Nhớ một kỷ niệm
So với các tôn giáo khác, đạo Phật có nhiều hình thức tu tập phong phú, ngồi tĩnh tâm một chỗ hay đi cùng với đời đều không xa thiền định. Việc chư Tăng trì bình khất thực bắt đầu từ thời Đức Phật, sau này nó đã trở thành truyền thống ở một số nước Đông Nam Á mà đạo Phật là quốc giáo. Nơi đây mỗi sáng chư Tăng ôm bình khất thực, người dân đón chư Tăng cúng dường là nét sinh hoạt, hình ảnh đẹp không thể thiếu trong đời sống. Riêng ở nước mình, nhất là người dân miền Tây Nam Bộ ký ức vẫn còn lưu giữ hình ảnh khất thực này. Năm 1940, ngài Minh Đăng Quang khởi đầu bước chân du hóa khai sáng nên hệ phái Khất sĩ. Tuy là ra đời muộn màng so với các hệ phái đã có từ thuở xưa nhưng có thể nói phái Khất sĩ phát triển nhanh vượt bậc, thu hút nhiều người.

Thông báo: Thời khóa chuyên tu (24/09/2016 - 26/09/2016)

Anapanasati – Khóa mới
26 tháng 9 âm lịch hằng năm là ngày tưởng nhớ ngày sinh của Đức Tổ sư Minh Đăng Quang của đạo tràng Thiền Quang.
3 ngày chuyên tu của đạo tràng sẽ được tổ chức từ ngày 24/09/2016 đến 26/09/2016, tại Tịnh xá Ngọc Phương, 93 Hẻm 3, Hà Huy Tập, Tp. Buôn Ma Thuột, DakLak. 
Kính thông báo đến tất cả học viên trong đạo tràng.

17.10.16

Kinh Quán Niệm Hơi Thở - Anapanasati Sutta

PTA: Đây là toàn văn kinh Quán niệm hơi thở. Nguyên tựa tiếng Pali là Anapanasati sutta. Kinh Trung bộ, số 118. Hòa Thượng Minh Châu dịch là Kinh Nhập tức xuất tức niệm. Thiền sư Nhất Hạnh dịch là Kinh Quán Niệm Hơi Thở. Anapanasati sutta được dịch đầy đủ là Kinh Quán niệm hơi thở vào và hơi thở ra. 
Anapanasati sutta là bản kinh hướng dẫn rất rõ về phương pháp thực hành thiền. Vì vậy, tại đạo tràng Thiền Quang, Tịnh Xá Ngọc Phương, Phương Thảo Am, bản kinh này được chọn làm một trong ba bài kinh quan trọng nhất mà người học thiền phải học. 
Để làm tài liệu tham khảo, chúng tôi xin giới thiệu bản dịch tiếng Việt của HT. Minh Châu, bản dịch tiếng Việt của Thiền sư Nhất Hạnh và bản dịch tiếng Anh của Thiền sư Thanissaro.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Kinh Nhập tức xuất tức niệm
Hòa Thượng Minh Châu dịch
Nguồn: Đại Tạng Kinh Việt Nam, Kinh Trung Bộ

Như vầy tôi nghe.
Một thời Thế Tôn ở Savatthi, tại Đông Viên (Pubbarama), giảng đường Lộc Mẫu (Migaramatupasade), cùng với rất nhiều Thượng tọa có thời danh, có danh xưng.... như Tôn giả Sariputta (Xá-lợi-phất), Tôn giả Mahamoggallana (Đại Mục-kiền-liên), Tôn giả Mahakaccayana (Đại Ca-chiên-diên), Tôn giả Mahakotthita (Đại Câu-hy-la), Tôn giả Mahakappina (Đại Kiếp-tân-na), Tôn giả Mahacunda (Đại Thuần-đà), Tôn giả Anuruddha (A-na-luật), Tôn giả Revata (Ly-bà-đa) và Tôn giả Ananda (A-nan), cùng với nhiều bậc Thượng tọa đệ tử khác có thời danh, có danh xưng. Lúc bấy giờ, các Thượng tọa Tỷ-kheo khuyến giáo, giảng dạy các tân Tỷ-kheo. Một số Thượng tọa Tỷ-kheo khuyến giáo, giảng dạy mười tân Tỷ-kheo. Một số Thượng Tọa Tỷ-kheo khuyến giáo, giảng dạy hai mươi tân Tỷ-kheo. Một số Thượng tọa Tỷ-kheo khuyến giáo, giảng dạy ba mươi tân Tỷ-kheo. Một số Thượng Tọa Tỷ-kheo khuyến giáo, giảng dạy bốn mươi tân Tỷ-kheo. Và các tân Tỷ-kheo được các Thượng tọa Tỷ-kheo khuyến giáo, giảng dạy ý thức rõ ràng những quả vị cao diệu, tiệm thứ, thù thắng đã chứng đạt. Lúc bấy giờ Thế Tôn, vào ngày Bố-tát, ngày rằm, vào đêm trăng tròn sau ngày Tự tứ, đang ngồi giữa trời với chúng Tỷ-kheo đoanh vây.

16.10.16

Totto-chan, Cô Bé Bên Cửa Sổ _ phần 1

1. Ở NHÀ GA    

Totto-chan và mẹ rời tàu Oimachi tại nhà ga Jiyugaoka, mẹ nắm tay Totto-chan dắt qua cổng soát vé. Dường như cô bé chưa từng đi tàu nên ngập ngừng không muốn đưa chiếc vé “quý giá”mà cô bé đang nắm chặt trong tay.

Totto-chan, Cô Bé Bên Cửa Sổ

Những ai tu học và gắn bó với PTA, chắc không xa lạ gì với tác phẩm "Totto-chan, Cô bé bên cửa sổ" của nữ tác giả Tetsuko Kuroyanagi có duyên đến tay người làm vườn, trong một dịp tình cờ khi dưỡng bệnh tại Ấn.
Những câu chuyện trong tập sách là một món quà nhỏ dành tặng các bạn nhỏ hay là "tấm vé tuổi thơ" dành cho các cô chú vào mỗi dịp cuối tuần. Mong rằng ai cũng lượm lặt được chút gì đó thiết thực và ý nghĩa để trải lòng với những con người trong câu chuyện và cuộc sống xung quanh mình.
-------------------------------
Lời người dịch

14.10.16

Đạo Sĩ Am Mây

Xưa có một đạo sĩ sống ẩn dật tại một thâm sơn cùng cốc đầy mây phủ nọ. Rau rừng, nước suối, quạt gió, đèn trăng tuy đạm bạc nhưng khá đầy đủ đạo vị đối với con người tri túc cắt đứt duyên trần như đạo sĩ. 
Trở ngại duy nhất của nhà tu là các chú chuột nhắt trong hang động, thường quấy phá gậm nhấm bất kể đêm ngày. 

13.10.16

Vẽ bánh đủ chưa?

PTA: Vẽ bánh để làm gì? Đó là câu hỏi mà chúng tôi đã tự đặt ra cho chính mình hơn 5 năm rồi. Chúng tôi cũng đã chia sẻ những suy tư liên quan vấn đề này với thầy của chúng tôi, người sáng lập PTA và một số bạn bè. Nhưng thú thật, chúng tôi không nhận được sự đồng cảm, có lẽ mọi người nghĩ rằng chúng tôi bi quan. Từ đó, chúng tôi ít bàn đến chuyện vẽ bánh nữa và tập ngưng. Ngưng nói và ngưng vẽ. 
Hôm nay, tình cờ lại thấy vấn đề này được bàn đến trên TBKTSG qua bài viết có tựa Hãy là nhà lãnh đạo "tâm tư" của Nguyễn Hữu Long. Cái tựa không hay lắm, chúng tôi không thích; nhưng nội dung rất chất. Bài viết phản ánh rất thực hiện trạng "vẽ bánh", "bắn pháo hoa", "nói lời có cánh" tràn lan hiện nay. Điều này khiến chúng tôi đã ngưng nói lại muốn nói. 
Nhưng lần này, khi có dịp để nói, chúng tôi sẽ không bắt đầu câu chuyện là vẽ bánh để làm gì nữa, mà chắc phải bắt đầu là vẽ bánh đã đủ chưa!
Bây giờ, mời quý vị đọc bài viết của Nguyễn Hữu Long trước.
Nguồn: TBKTSG
------------------------------------------

Hãy là nhà lãnh đạo “tâm tư”!
Nhiều người nói nhà lãnh đạo phải luôn lạc quan, phải có suy nghĩ tích cực để tạo niềm tin và động lực cho đội ngũ. Nói thế là đúng rồi! Nhà lãnh đạo mà bi quan, mất niềm tin thì còn gì để nói nữa. Nhưng lạc quan không có nghĩa là lúc nào cũng cười tươi, hân hoan; hay lúc nào cũng vẽ cho cấp dưới những chiếc bánh vẽ thật đẹp. Tích cực không có nghĩa là chỉ nhìn thấy điều thuận lợi, cơ hội tuyệt vời, con đường thành công...

12.10.16

Nếp sống của một vị sư

Theo dự kiến, trong thời gian tới, PTA sẽ cố gắng giới thiệu đến các thân hữu một cách kỹ càng hơn về cuộc đời và câu chuyện có thật liên quan đến Tổ, Thầy và các vị Thiền Sư lớn.
Các vị là những bậc chân tu có tầm ảnh hưởng không nhỏ đến việc Hoằng Dương Chánh Pháp và đã gặt hái những thành quả nhất định trên con đường thực nghiệm tâm linh theo lời Đức Thế Tôn chỉ dạy.
Mong sao, qua những tấm gương sáng, chúng ta có thể tự soi lại mình, thêm niềm tin để tiếp bước trên con đường thực hành tỉnh thức, trải nghiệm được hương vị giải thoát ngay trong giây phút hiện tại này.
Dưới đây là một bài ký sự ngắn, ghi lại một kỉ niệm nhỏ của người viết về Trưởng lão Giác Dũng. Bài viết đã được đăng trên tập san Vô Ưu số 43/ 2011. Nay PTA sưu tập lại và giới thiệu ở đây để mọi người có thể tiện theo dõi. Cũng là để hiểu thêm về nếp sống "biết đủ" của Thầy.
----------------------------

8.10.16

Sống bằng hơi thở

Đọc SỐ TỨC QUAN trong bộ Chơn Lý của Tổ sư Minh Đăng Quang, người đọc có thể nhận thấy phương pháp thiền thở qua kinh nghiệm và cách nhìn của Tổ sư rất đặc biệt. Có nhiều đoạn Tổ sư nói về thiền thở của người đã có nhiều kinh nghiệm thực hành, người đọc cần phải đủ khả năng "đọc giữa hai dòng chữ" (reading between the lines) thì mới hiểu được. Ví dụ, "hít một hơi vô thật dài sau chót, và thở một hơi ra cuối cùng, rồi nín luôn tắt nghỉ, lặng tâm như sự đã chết" thì hiểu như thế nào đây? Tất nhiên, chúng ta phải đọc hết, đọc kỹ SỐ TỨC QUAN và phải thực hành thiền thở một cách nghiêm túc mới có thể hiểu được điều này.

7.10.16

Người yêu muôn thuở

Ba Tư Nặc là đức vua trị vì vương quốc Kosala, một quốc gia hùng cường ở Ấn Độ, trong thời Phật còn tại thế. 
Đức vua có một vị hoàng phi xinh đẹp tên là Mạt Lợi, mỹ nhân này là một cô công chúa của dòng họ Thích Ca, được vua Ba Tư Nặc đặc biệt sủng ái. 
Một hôm nhà vua hỏi nàng Mạt Lợi:
- Trên đời này, ái khanh yêu ai nhất? 

6.10.16

Lan man nghĩ về... tham

PTA: Chúng ta có lẽ ai cũng thấy và biết rõ về "Tham". Tuy nhiên, góc nhìn rất thực tế và tinh tế về cái THAM trong bài viết dưới đây là một gợi ý hay giúp chúng ta nhìn lại để " tự ngẫm" và "xét lại chính mình" như lời tác giả đề nghị. 
"Tham thì ai cũng ghét, ai cũng lên án, đòi xét xử kẻ tham. Nhưng ai mà không tham! Cái tham ấy nó vi tế biết chừng nào. Không chỉ mình tham thôi đâu mà đôi khi mình còn xúi giục cho người khác tham không chỉ một lần. Nó đã hằn nếp, đã thành thói quen, thay vì xét đoán, hô hào lên án ai đó chi bằng mỗi người tự ngẫm và xét lại chính mình."
Nguồn: TBKTSG
-------------------------------------------------
Lan man nghĩ về... tham
1. Hồi còn ở quê tôi cũng thường hay tranh cãi với bạn chuyện hái ớt nhà hàng xóm. Bạn tôi có cái tật hay vói tay qua hàng rào nhà bên lặt trộm vài trái ớt hiểm để cho bữa cơm thêm vị cay đậm đà ngon miệng. Anh không khi nào bước qua nhà hàng xóm để xin mà chỉ thích rình lúc người ta không thấy hái trộm vài trái. “Hai ba trái ớt có nhiều nhặng gì mà phải la toáng lên?”, ông bạn tôi cự lại.

30.9.16

Ba Câu Hỏi Của Đức Vua

Thuở xưa có một vị vua thuộc vào hàng minh quân, thương dân như con đẻ. Nhưng dù là minh quân, Ngài vẫn không sao tránh được một ít lỗi lầm đáng tiếc. 
Lúc tuổi đã cao, nhà vua nghĩ rằng giá mà thời niên thiếu Ngài được các bậc hiền tài chỉ dẫn cho ba điều thắc mắc sau đây thì có lẽ Ngài tránh được rất nhiều khuyết điểm. Đó là những nghi vấn sau: 
1. Thời gian nào quan trọng nhất của một công việc?
2. Nhân vật nào cần chú ý nhất đối với ta?
3. Công việc nào là tối quan trọng và khẩn thiết nhất? 

26.9.16

Một người sống chân chánh

Trong câu pháp cú số 24, Đức Phật đã chỉ dạy cho chúng ta phương cách để có một cuộc sống tốt đẹp và an vui hơn. Lời kệ này được ghi lại như sau:

23.9.16

Thiền Trong Mọi Phút

Teno là một thiền sư vừa hạ sơn, sau 10 năm khổ luyện công phu, sư đến yết kiến thiền sư Nanin, một đại thiền sư nổi danh thời ấy.
Vừa gặp mặt Nanin đã hỏi:
- Lúc nãy nhà thầy bỏ chiếc dù bên phải hay bên trái đôi guốc trước khi vào thiền thất của ta?
Teno bối rối thú nhận rằng đã không nhớ rõ và đành ở lại xin thụ giáo với sư Nanin. Một lần khác Nanin lại hỏi:

20.9.16

Tinh tấn

Đức Phật dạy rằng ai sống lâu cả trăm năm mà lười nhác, không siêng năng học tập và rèn luyện thì không bằng sống một ngày mà siêng năng tinh tấn học tập và rèn luyện bằng tất cả khả năng của mình. Lời dạy này được ghi lại trong câu kinh Pháp cú số 112 như sau:

19.9.16

Một thoáng trong tôi - Một thoáng hạnh phúc

1. Đây là mấy dòng chia sẻ tôi ghi lại từ những ký ức về thầy, Trưởng lão Giác Dũng.
2. Trưởng lão Giác Dũng không viết như một người sáng tác hay nghiên cứu. Thỉnh thoảng thầy có viết những câu thơ kệ. Trong trường hợp cần lắm, thầy mới bảo học trò chấp bút cho thầy. Sau này, có người thấy pháp tu của thầy hay quá, nếu không ghi lại, người đời sau không học được thì uổng lắm. Vì vậy, cũng có người qua cách hầu chuyện thầy, hỏi để thầy nói, rồi viết lại thành văn, dưới đó để tên thầy. Đây là một cách đem kinh nghiệm của thầy chia sẻ cho người khác rất hay và bổ ích. Tuy nhiên, khi đọc những bài dạng đó, ngoài những đệ tử thân cận với thầy, khó ai biết được đâu là ý thầy đâu là ý người chấp bút thêm vào. Khi đó lợi hại khó phân. Tôi phát hiện ra điều này năm 2008, khi tôi hiệu đính một bài như thế cho một tập san Phật giáo.

14.9.16

Bình yên

Người ta chỉ có thể tìm được sự bình yên ngay trong tâm mình. (Sn.919)
(Only within will one find peace).




Hơi thở và Ý thức

Hơi thở là bạn trung thành nhất của nghệ thuật sống tỉnh thức.
Thiền là quá trình thanh lọc tâm và khai mở trí tuệ gồm hai yếu tố, định tâm và quán chiếu. Trong đó, ý thức hơi thở là bước thực tập căn bản. Hơi thở là đối tượng tập trung tâm ý rất hiệu quả. Hơi thở không phải là câu thần chú. Hơi thở là tự nhiên, không liên quan đến vấn đề văn hóa xã hội nào cả. Hơi thở cũng không phải là hiện vật mà chúng ta phải mang theo hay đặt để một nơi nào đó cho mục đích thực tập. Hơi thở rất tự nhiên và bất cứ ở đâu chúng ta cũng có hơi thở. Thở luôn luôn diễn ra trong hiện tại. Vì vậy hơi thở là cửa ngõ đưa ta về với giây phút hiện tại.

13.9.16

Mong cầu chính đáng

Ai cũng có những mong cầu chính đáng. Có người thể hiện sự mong cầu bằng chính hành động thiết thực của mình. Có người bộc bạch sự mong cầu đó với người khác hầu mong sự đồng cảm và trợ duyên từ bên ngoài khi chưa đủ điều kiện để thiết thực hành động hướng đến sở cầu của mình. Sự bộc bạch như vậy cũng đáng được trân trọng không kém hành động thiết thực.

Ngồi thiền và tỉnh thức

L. Rosenberg
Giác Kiến dịch
Đây là một bài hướng dẫn thiền được trích dịch từ tập sách Living in the Light of Death (Biết Tử là Bất Tử) của Giáo sư L. Rosenberg. Nhận thấy cách Gs. Rosenberg hướng dẫn thiền rất gần với phương pháp thiền quán niệm hơi thở mà thiền sinh tại Phương Thảo Am đang thực tập, nên chúng tôi dịch và giới thiệu cùng quý vị. 

12.9.16

Biết đủ mới văn minh

Có nhiều cách hiểu khác nhau về văn minh.
Theo Jon Jandai, một người Thái rất đỗi bình thường, văn minh là đơn giản. Trong ý nghĩa đơn giản của ông là một triết lý sống biết đủ. Đó là một triết lý sống tuyệt vời có thể mang lại hạnh phúc cho bất cứ ai muốn.
Nếu bạn muốn, thử xem ông nói gì ở đây.

Ngày Tưởng Nhớ Trưởng Lão Giác Dũng

Ngày Tưởng Nhớ Trưởng Lão Giác Dũng
12 tháng 8 Âm lịch hằng năm



Giác Dũng Mahathera Remembrance Day

August 12Lunar Year

11.9.16

Hạnh biết đủ

1. Để tập biết đủ, trước thử hỏi mình thực sự muốn gì. Nhà to, xe tốt hay hạnh phúc? Muốn bao nhiêu cho vừa? Nếu bạn muốn nhà to, xe tốt, hãy làm những gì bạn muốn nhưng đừng làm một cách không chính đáng là bạn đang bắt đầu biết đủ rồi đó. Nếu bạn muốn hạnh phúc, hãy tập muốn ít, hạnh phúc, và thứ gì cũng vậy.

Vo tròn lẽ sống

Vo tròn lẽ sống là tựa của một bài thơ kệ của Trưởng lão Giác Dũng. Chúng tôi đã giới thiệu bài thơ kệ này trên trang phuongthaoam vào ngày 18/4/2014.

5.9.16

Sống chân thật

Asaresaramatino
sarecasaradassino
te saram nadhigacchanti
micchasankappagocara.

Saranca sarato natva
asaranca adhigacchanti
te saram adhigacchanti
sammasankappagocara.

Bản dịch tiếng Anh của Trưởng lão Buddharakkhita

Those who mistake the unessential to be essential and the essential to be unessential, dwelling in wrong thoughts, never arrive at the essential. (Dhammapada verse 11)

Those who know the essential to be essential and the unessential to be unessential, dwelling in right thoughts, do arrive at the essential. (Dhammapada verse 12)

Bản dịch tiếng Việt của Hòa thượng Thích Minh Châu

Không chân, tưởng chân thật, 
Chân thật, thấy không chân 
Họ không đạt chân thật 
Do tà tư tà hạnh. (Kinh pháp cú số 11)

Chân thật, biết chân thật, 
Không chân, biết không chân. 
Chúng đạt được chân thật, 
Do chánh tư, chánh hạnh. (Kinh pháp cú số 12)





30.8.16

Pháp đàm tại Tx. Ngọc Phương

Pháp đàm
(Tối Rằm hằng tháng)
Địa điểm: Tịnh xá Ngọc Phương, Khối 7, p. Tân Lợi, Tp. Buôn Ma Thuột
Thời gian: 18g00-21g00, 15/9/2016
Nội dung: Ứng dụng giáo lý Chánh nghiệp và Chánh mạng trong cuộc sống hàng ngày


28.8.16

Lớp Ươm mầm tỉnh thức

Lớp Ươm mầm tỉnh thức
Địa điểm: Tịnh xá Ngọc Phương, Khối 7, p. Tân Lợi, Tp. Buôn Ma Thuột
Thời gian: 8g00-16g00, Chủ Nhật hàng tuần
Nội dung:
Sáng: Phật học ứng dụng và tuổi trẻ
Chiều: Anh văn Phật pháp

20.5.16

Hỏi dại

Rằm tháng Tư tới. Chú lo trồng cây. Chú nói đức Phật ra đời dưới gốc cây, thành đạo dưới gốc cây, và nhập niết-bàn cũng dưới gốc cây. Giờ chú ngồi thiền, chú cũng thích ngồi dưới gốc cây. Vậy nên, tưởng nhớ đức Phật trong mùa Phật Đản, chú thấy trồng cây là thích hơn hết.