26.12.16

Không đề

Từ khi con nhiều tuổi
hay ngẩng lên bầu trời
tìm một nơi thanh thoát
rằng ở đó có NGƯỜI

Dù sáng hay là tối
dù rất gần, quá xa
có khi con đã tưởng
được NGƯỜI chạm thoáng qua.

Vẫy vùng trong đau khổ
Ngụp lặn giữa sướng vui
Cuộc đời chi lạ thế
Hết khóc lại đến cười

Ngài dạy ta đơn giản
Mọi việc ẤY-NHƯ-LÀ
Ta mở tâm cố học
Đón nhận ấy như là !

Học Phật sao mà khó
Làm sao TÂM được AN
Khi nổi trôi sóng gió
Trồi-hụp mãi khôn lường!

Con người ta bé nhỏ
Ai vững giữa ngã nghiêng ?
Cầu mong đời phẳng lặng
Ấy xin một chữ THIỀN.

PTA: Đây là bài làm cho đề bài tập ở nhà "Đức Phật trong tôi" của một học viên Lớp Thiền Vipassana tại Tịnh xá Ngọc Phương. Làm bài tập mà viết bằng thơ như thế này thì cũng hay hay đó, cũng đáng khen đó. Nhưng mà làm như vầy là không hợp lệ. Chia sẻ trên vườn PTA cho vui thì được. Ai nộp bài này thì xin nhận và nêu tên rồi về viết lại.
Xin lỗi và cảm ơn.
Trân trọng!

No comments:

Post a Comment