Lần đầu đặt chân đến Tịnh xá Ngọc Phương, thầy cảm nhận nơi
đây có một đạo tràng nề nếp và tu tập trang nghiêm. Điều đó đã khiến thầy rất hạnh
phúc. Thầy cũng cảm nhận có sự cộng hưởng tổng thể được đóng góp bởi mỗi thiền
sinh. Mỗi phật tử tu tập đã tạo nên sự cộng hưởng chung thành một tập thể
trang nghiêm, thanh tịnh.
Thương yêu và Thái độ sống là một chủ đề ý nghĩa vì thương
yêu mang tính chất giao hòa giữa cuộc sống, nhưng thương yêu phải tỉnh thức. Tỉnh
thức có ý nghĩa chuyên sâu hơn nhưng lại không xa rời thực tại cuộc sống.
Thầy nhận ra mình được tiếp xúc với sự thương yêu và cộng hưởng lớn ở nơi tu tập này. Ai ở trong một trường cộng hưởng như
vậy đều được nhận hạnh phúc, bởi cộng hưởng chính là vừa cho, vừa nhận. Ví
như khi chúng ta cho đi một năng lượng tỉnh thức thì năng lượng ấy được phóng
ra đến toàn thể mọi người; cũng như khi ta nhận lại năng lượng thì cũng nhận được
nguồn năng lượng ấm áp từ mọi người. Từ ngữ cộng hưởng thực sự có ý nghĩa rất
hay, sâu sắc và bao trùm. Sự cộng hưởng ấy không chỉ giữa con người với con người
mà còn cộng hưởng đến sinh vật muôn loài, con sâu, cái kiến, và cả những thế giới
có xúc cảm. Thế nên mới có câu: “Vô tình bụi, đất, đá, cây bao đồng”. Bụi đất
làm tốt phần của bụi đất, bụi đất không cần nghĩ phải làm cho cây
trái xanh tốt nhưng chỉ cần bụi đất làm tốt phần của mình là cây
trái cũng vô tình được hưởng những điều tốt đẹp của bụi đất mà tự nhiên xanh
tươi.
Vậy nên chúng ta hãy sống với thế giới cộng hưởng trong sự tỉnh
thức và yêu thương.
Trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta sinh hoạt, giao tiếp, và
dùng mọi phương tiện để thu hút sự chú ý của người khác. Ví như khi chúng ta đi
dự một sự kiện nào đó (ở giảng đường, phòng trà, chương trình ca nhạc…), thì
chúng ta sẽ được kích thích qua các kênh giác quan. Tác nhân kích thích
có thể bằng ánh sáng của đèn màu chớp nháy, có thể bằng âm thanh đủ cung bậc,
có thể bằng hình ảnh nhiều thể loại và màu sắc, có thể bằng lời nói nhiều ngữ
điệu,…. Có nghĩa là chúng ta luôn tìm đủ mọi phương tiện để kích thích nhau. Đó
là những cảnh giới bên ngoài luôn ồn ã náo động và thay đổi từng phút, từng
giây.
Thiền thì khác. Hành giả tu thiền phải biết đối diện với
chính mình, tức là đối diện với hơi thở và trạng thái của chính mình, sử dụng
năng lượng yêu thương để chăm sóc cảnh giới bên trong. Hay nói cách khác, người
tu thiền lấy thế giới nội tâm làm đối tượng tu tập, biết quay về chăm sóc nội
tâm để tạo ra năng lượng tỉnh thức, năng lượng thương yêu. Vậy nên một trong những
điểm nhấn trong chủ đề Thương yêu và Thái độ sống kỳ này mà chúng ta cần đề cập
đến chính là tỉnh thức, vì thương yêu có tỉnh thức là thương yêu
có thực chất nơi tâm mình. Đó là hạt giống của tình thương có trí tuệ, có chất
lượng cao đem an lạc, hạnh phúc cho mình và người.
Thượng tọa Minh Thành
(giảng tại Tịnh xá Ngọc Phương, ngày 22/10/2017)
Ngọc Tiên, Quảng Tú & Chúc Quả ghi lại
PTA xin chia sẻ
No comments:
Post a Comment