26.8.17

Bài thơ tên là ĐÊM NGHE LÁ RỤNG

Người làm thơ gọi bài thơ mình làm là SỐNG CHỈ MỘT LẦN.
Rất tình và rất đạo.
Người đọc thơ thấy thơ mình đọc như một tiếng vọng giữa đêm dài hiu hắt.
Rất đạo và rất tình.
Lòng vương vấn bóng hình một pháp lữ vừa đã vội qua đi.
Mượn, xếp lại đôi lời thơ đã viết.
Đêm Đông nghe lá rụng xót xa nhiều.

"Người ngồi đó 
nhìn bóng mình trên vách
Nghe lá rụng 
thầm 
khẽ 
giữa đêm Đông
"Đời đã dựng 
những rào ngăn 
tường vách
"Cũng chẳng là gì, 
có cũng như không
người vẫn ngồi
"nhìn bóng mình trên vách
"Như nhìn vầng trăng 
vẫn lặng lẽ
khuyết tròn.

S Ố N G
C H Ỉ M Ộ T L Ầ N
Nghe gió thổi trong vườn đêm lá rụng
Nhìn mảnh trăng gầy guộc giữa đêm Đông
Em ngồi với những nỗi buồn hiu quạnh
Giá buốt thấm vào nỗi nhớ mênh mông
Ở xa nhau, anh làm sao biết được
Một nụ hôn cũng đủ ấm nghìn trùng
Tay em ngắn mà vòng đời rộng quá
Vẫn chờ nhau đến tận vô cùng
Anh cũng thế, nhìn bóng mình trên vách
Nhớ về em những nỗi nhớ cháy lòng
Đời đã dựng những rào ngăn tường vách
Cũng chẳng là gì, có cũng như không
Đã hẹn nhau, hãy chờ nhau em nhé !
Mùa Đông qua, sẽ đến mùa Xuân
Như vầng trăng vẫn khuyết, tròn lặng lẽ
Hãy yêu nhau đi, sống chỉ một lần !
HỒ NGẠC NGỮ
FB HỒ NGẠC NGỮ
Gia đình PTA luôn mong anh khỏe!

No comments:

Post a Comment